Bài đăng

Chương 3: Có Ý Nghĩa Gì Sao?

  Sáng sớm tinh mơ, Thương Du chỉ để lại một tờ giấy nhắn rồi lặng lẽ rời khỏi xã, thẳng hướng huyện Bình Sa. Xã Bạch Hà của cô và huyện Bình Sa đều nằm dưới sự cai trị của Quận công Trầm Trì Sâm. Gia tộc Trầm vốn là một trong những dòng họ giàu có nhất vùng đông bắc, nhưng Quận  công Trầm Trì Sâm lại hầu như chẳng mấy dính dáng đến quyền lực chính trị. Ông chỉ đơn giản là giàu – một sự giàu có không nhờ tham ô, bóc lột hay buôn bán phi pháp. Tài sản của gia tộc Trầm được tích lũy từng đời, mở rộng dần qua mỗi thế hệ, và họ luôn đặt cuộc sống hạnh phúc lên trên quyền lực. Quận công Trầm Trì Sâm có phải là một lãnh chúa tốt hay không? Điều đó không khó để nhận ra – chỉ cần nhìn vào cuộc sống yên bình của dân chúng trong lãnh địa là đủ rõ. Sáng sớm ở huyện, nhiều quán ăn đã bắt đầu mở cửa. Nhưng cô chỉ mua một ổ bánh mì, vừa đi vừa gặm cho đỡ đói. Sau đó, cô ghé qua một tiệm quần áo, chọn cho mình một bộ đồ gọn nhẹ hơn để tiện bề di chuyển. Có lẽ với từng đấy con đường mà cô đã ...

Chương 2: Điểm Dừng

Thương Du lang thang giữa biển cả, lúc thì bước đi nhẹ nhàng như đùa nghịch với sóng nước, lúc lại như đang nhảy múa trong bản nhạc vô thanh của muôn loài. Gió biển thổi tung mái tóc cô, còn đường chân trời dường như kéo dài đến vô tận, không một vùng đất nào hiện ra trong tầm mắt. Từng khoảnh khắc cô đang sống, là để tận hưởng hành trình. Cô đi, không cần đích đến. Một sáng nọ, khi vẫn đang thảnh thơi lê bước trong niềm vui vô định, bất chợt có một con chim hải âu bay đến, đậu nhẹ lên vai cô. Có lẽ bởi khí chất thân thiện tự nhiên của cô mà mọi sinh vật đều dễ dàng đến gần, không chút đề phòng. Chim hải âu nọ cất tiếng hỏi. "Sao cô lại vui như vậy?" "Chẳng vì sao cả." "Thật lạ, cô là người sao?" "Ta là cá voi xanh." "Thì vì sao cô lại mang hình hài con người này?" "Vì ta muốn đến đất liền." "Nhất thiết phải là con người mới đến đất liền được sao?" "Ngươi hỏi thật nhiều. Giống như ngươi nói, nhất thiết phải là l...